Pháp thoại “Con đường chỉ một mình ta đi” tại trường hạ Vĩnh Phước

19/07/2019 6:21
Kết thúc phát thoại tại trường hạ Quảng Đức, vào lúc 10 giờ ngày 17/7/2019, thầy Trí Chơn đã có pháp thoại tiếp theo tại trường hạ Vĩnh Phước.

Thầy nói, An cư là cơ hội cắt đứt mọi duyên đệ huynh cùng về một chốn để tu tập. Thành quả tu tập không phải là làm cái gì đó để có thể nắm, giữ, cân, đo, đong, đếm hay biểu hiện ở âm thanh sắc tướng mà chỉ đơn giản là kết quả của sự soi chiếu nội tâm mình. 



Làm phát huy những hạt giống hiểu biết, thương yêu, từ bi, hỷ xả nơi tâm đó là chúng ta đang phát triển đạo lực, làm giàu có nội tâm. Nếu trong tâm có những hạt sạn, những loại cỏ dại thì ta cần phải xem lại sự công phu hành trì, nhìn lại để chuyển hóa, thanh tịnh thân tâm của mỗi người. 

Cùng về một trú xứ để tu tập,  có thầy tổ, huynh đệ, bạn bè nhưng  bước lên lộ trình giải thoát, giác ngộ thì duy nhất chỉ một mình ta. Ai có thể lấy được những cọng rác phiền não ra khỏi tâm mình? Ai có thể  soi rọi làm sáng ngời tuệ giác trong tâm mình? Chính mỗi chúng ta chứ không ai khác.



Chỉ có con đường thiền tập mỗi ngày sẽ giúp ta tịnh hóa thân tâm, thành tựu trí tuệ giải thoát ngay trong hiện tại. Kiến thức thế gian rất cần nhưng chưa đủ, phải có hành trì chúng ta mới thẩm thấu lời Phật dạy, con đường đi đến tuệ giác là quan trọng nhất, và chỉ có một mình ta đi. Nuôi dưỡng những chất liệu: từ, bi, hỉ, xả ngày càng thêm lớn mạnh để thấy được sự tươi mát của mỗi chúng ta.

Xã hội vốn đã tất bật với cơm áo gạo tiền, với địa vị, danh lợi, để lo mưu sinh, chính vì vậy mà lo lắng, khổ ưu, stress, trầm cảm nổi lên. Người đời muốn tìm đến chùa để cầu sự thanh thản, bình yên. Chỉ cần một nụ cười từ bi của Thầy hay Sư Cô thôi cũng cảm thấy hạnh phúc bình an. Nếu chúng ta không có công phu tu tập thì làm sao có chất liệu hoan hỉ  để hiến tặng cho đời. Nếu chúng ta cũng bề bộn, lo lắng, sầu ưu thì có khác gì thế gian, làm sao có được đạo lực để mười phương Phật tử nương tu. 

Đành rằng việc cúng bái, đám sám, lễ hội cũng có những giá trị nhất định, nhưng cũng khiến ta lo lắng,  sầu não, ưu phiền; đừng quên quay về tự nội và hướng dẫn người khác cùng gột rửa thân tâm.



Hạnh của người tu là vô tác, vô nguyện, làm mà như không làm, không dính mắc, không mong cầu, làm việc gì chánh niệm việc đó, thân đâu tâm đó. Như vậy đạo lực tỏa sáng, tâm lực phát sinh ruộng phước càng lớn.

Người suốt ngày hết tất bật việc này đến rộn ràng việc kia, thì phiền não dễ khởi, hờn giận dễ sinh. Làm nhiều thiện sự mà tâm nhiều sân hận thì công đức cũng bị thiêu đốt. Người có công phu tu tập, tâm luôn mát mẻ như hồ nước thanh lương. Tâm mát mẻ không chỉ giúp mình bớt sân giận, mà còn có khả năng cứu vớt sân giận  cho người khác.

Chánh niệm là chìa khóa mở tung cánh cửa hạnh phúc cho mỗi hành giả thực tập. Ngồi yên để thấy rõ những hạt giống đang phát triển trong tâm thức mình. Nếu muốn có hoa, có quả thì chăm bón phân, làm cỏ, tưới nước. Nếu không thì cỏ dại sẽ phát sinh. Những hạt giống bất thiện luôn ngủ ngầm trong tâm. Cho nên cần khéo léo, sử dụng những phương tiện quyền sảo khéo tu để phát triển đạo lực. 

Thực tập sao để có được chánh niệm? Đi biết mình đi, làm biết mình làm, đặt tâm ý trọn vẹn vào việc mình làm. Chúng ta có sự bảo hộ của giới luật rất vững chắc nhưng suy cho cùng đó cũng chỉ là giới luật mà chưa phải do giới tâm. Muốn vào quán uống cà phê, nghe nhạc vàng nhưng  ý thức mình là một người đầu tròn áo vuông không nên vào chỗ đó. Thực ra, đây chỉ là vì giới luật nên ta phải gìn giữ. Còn thực tập cho sâu sắc ta sẽ ngộ ra bản chất của ly cà phê và khúc nhạc kia, đồng thời ta cũng ngộ được cảm thọ đam mê chúng. 



Chúng ta vẫn thường hay chải chuốt, tô vẽ thêm cái tôi của mình, đôi khi vì giữ thể diện nên trước đám đông ai nói gì mình chỉ mĩm cười không phản ứng lại nhưng bên trong thì sân giận, bực tức bồ đề gai nổi lên, tu tập như vậy vẫn chưa giúp chuyển hóa tâm. 

Đối diện với chính mình! Ngồi yên một mình chuyện gì bất như ý xảy ra mà mình vẫn bất động ngồi yên như núi như vậy mới khẳng định được tâm từ bi của mình. Biết sâu thẳm trong tâm thức của mình, khi nghe chuông thời khoá tu tập mình có chiến thắng với những con ma ngủ để bật dậy đi công phu hay ngủ lì. 

Lão Tử nói: " Thận kỳ độc"! hãy cẩn thận khi ở một mình. Trên đường về bảo sở chỉ có một mình mình đi. Thanh lọc hoá thân tâm không có gì khác hơn là ngồi thiền tĩnh tâm, cắt đứt các duyên bên ngoài tìm nơi vắng vẻ yên lặng ngồi xuống đặt tâm mình vào thở vào ra. Hơi thở chính là thước đo mầu nhiệm giúp ta  thấy được sức khoẻ nơi thân và những trạng thái nơi tâm. 



Không ăn, không uống vài ngày ta vẫn còn sống nhưng một hơi thở vào mà không thở ra là ta đã không còn.

Ngay nơi hơi thở trí tuệ phát sinh, định lực phát sinh.

Cần tu tập, hành đạo, thiền quán mỗi ngày sao cho mỗi bước chân ta có an lạc, mỗi nụ cười có niềm vui, mỗi hơi thở đều có hạnh phúc. 

Pháp thoại kết thúc, đại chúng cùng hoan hỉ chụp ảnh lưu niệm. 

Dự kiến thầy sẽ có pháp thoại vào lúc 14 giờ tại trường hạ Long Thạnh và một pháp thoại tiếp theo  vào lúc 19 giờ tại chùa Bảo Lâm, Xuân lộc, Đồng Nai. 

Tin: Quảng Thức, Ảnh: T. Lưu

 

Một số hình ảnh ghi nhận được:



Tin Tức Liên Quan