Thiền Trà Ngày Đầu Năm 2018

3/01/2018 7:08
“Các pháp do duyên sanh, rồi cũng do duyên diệt”, thu đến hạ đi thu qua đông lại, rồi lại xuân, cứ như vậy mà luân chuyển bất tận. Đời người cũng chỉ là những bước phù trầm đổi thay qua từng mốc thời gian hệt như bốn mùa.

Đêm đầu tiên của năm 2018 cũng đúng vào ngày rằm tháng vía A Di Đà, dưới ánh trăng vằng vặc, Tăng thân cùng quý Phật tử Tu viện ngồi lại bên nhau trước vườn Quan Âm cùng thưởng trà, nghe Thầy Viện chủ nói chuyện đạo để hiểu thêm về lẽ biến diệt trong vòng sanh diệt bất tận và cũng để đón mừng một năm mới.

DSC 0179

Thầy cho biết, bốn mùa thay đổi, cứ tuần hoàn lập lại. Đón một năm mới thật sự chỉ là sự lập lại của xuân năm trước, đó cũng chỉ là quá trình tương tợ tương tục. Mọi thứ trên đời với những phải trái, đúng sai, được mất, bại thành, có không cũng đều tương đối... ngay cả không gian và thời gian cũng chỉ là tương đối. Cho đến tấm thân này cũng chỉ là giả lập, ta hay cho rằng có cái tôi, có cái là sở hữu của tôi, chính ý niệm dính mắc đó làm ta khổ đau.

DSC 0188

Mượn hình ảnh ánh trăng trong bài Bả tửu vấn nguyệt của Lý Bạch, Thầy Viện chủ đã nói lên sự thay đổi vô thường từ cổ đến kim. Cũng vầng trăng đó đã chứng kiến bao thay đổi của kiếp người.

“Cổ nhân kim nhân nhược lưu thủy
Cộng khan minh nguyệt ưng như thử”

(Người xưa người nay rồi cũng như nước chảy
Cùng ngắm trăng sáng như vậy thôi)

“Kim nhân bất kiến cổ thì nguyệt,
Kim nguyệt tằng kinh chiếu cổ nhân”

(Người ngày nay không thấy bóng trăng xưa.
Trăng nay thì đã từng soi bóng người xưa)

Thầy nhấn mạnh, đời người như một dòng sông trôi chảy, đừng đặt định ý mình là đúng tất cả, đừng bắt ai phải theo mình, đừng dính mắt vào bất cứ thứ gì trên cuộc đời này, mọi sự dính mắc sẽ đem đến khổ đau. Hãy sống một cách chan hòa thân thiện với những người thân trong gia đình mình và mọi người xung quanh. Hãy nhìn họ với cái nhìn tinh khôi nhất, có như thế cuộc sống mới hạnh phúc. Tập sống như một dòng sông lặng lẽ trôi chảy, như nước chảy đứng yên.

DSC 0221

Trăng sáng, sương lạnh, buổi thiền trà kết thúc. Đâu đó vẳng nghe bài đồng ca từ thưở ấu thơ có vẻ ngô nghê nhưng đầy ý vị từ tâm hồn trổi dậy.

“Nhanh qua phù vân

đời có rồi không

buồn vui vinh nhục

trăng rụng trên đồng

người rồi về đất

như nước về sông

mang gì theo được

ngoài một tấm lòng.”

DSC 0193

Trung Nhã, Trung Lưu

DSC 0171

DSC 0178

DSC 0182

DSC 0197

DSC 0200

DSC 0206

DSC 0211

DSC 0227

Tin Tức Liên Quan