Ca sĩ Phi Nhung - Phật tử Tịnh Bình- đoá sen trắng vẫn toả ngát hương thơm cho đời

3/10/2021 6:18
Nhiều ngày qua, không biết bao nhiêu giấy, mực, báo mạng chia sẻ về sự tiếc thương của hàng triệu con tim hướng về chị. Đi đến đâu cũng nghe mọi người nhắc đến chị với sự thương cảm dâng trào. Mở mạng xã hội lên thì tràn ngập hình ảnh và tiếng hát ngọt ngào của chị vang lên da diết như làm rỉ máu trái tim của bao người yêu mến. Vậy mới thấu hiểu chị đã sống thật đẹp biết nhường nào. Để rồi khi ra đi, chị đã làm cho bao người khóc và chị đã mỉm cười vì đã sống hy sinh, dâng trọn vẹn tình yêu thương của mình cho đời.


   Tôi cũng như mọi người, rất đau lòng vì đã mất đi một danh ca của công chúng, một người bạn đạo thuần thành, chánh tín Tam Bảo. Chị là một phật tử, sống giữa cuộc đời với trái tim từ bi tràn đầy tình yêu thương. Chị đã có duyên với cửa Phật từ hồi còn bé, nhà ở cách chùa không xa. Ngày ngày vẫn qua chùa làm công quả. Điều đặc biệt thú vị, chị là đồng hương, là một Phật tử bé năm xưa, vẫn gặp gỡ Sư phụ của tôi - Thầy Trí Chơn - mỗi ngày khi thầy còn làm tiểu. Cho đến bây giờ,  thầy đã là vị tăng mà biết bao hàng phật tử tôn kính, trong khi mỗi lần gặp chị chỉ gọi là … chú. 

 

   Tôi hữu duyên, có nhiều kỉ niệm với chị trong các sự kiện Phật giáo, nhất là những lễ hội do Ban Văn hoá Phật giáo tổ chức tại Khánh An có chị tham gia. Lần nào gặp cũng nhận được sự ấm áp, gần gũi, chân tình và tràn đầy năng lượng yêu thương từ người chị. 

 

   Tôi nhớ như in một kỉ niệm thật đẹp, cũng xảy ra đúng vào thời điểm này của hai năm trước. Lúc đó tôi, chị Trung Tạng và một số Phật tử đưa Thầy ra sân bay để Thầy đi hoằng pháp ở Mỹ. Trong lúc thầy đang tiến vào quầy làm thủ tục, thình lình, có một người phụ nữ, mặc bộ đồ thể thao, che kín mặt mày với nào là khẩu trang che mặt, nón, khăn, kiếng đen. . .  Thật khó để nhận ra là ai. Chị phụ nữ này chặn đường Thầy lại. Thầy cũng ngạc nhiên ngỡ là ai đó nhầm người. Thầy  tránh qua một bên thì người này nhanh như chớp lại đứng trước mặt. Thầy tôi lại né qua bên kia thì lại bị chị chặn tiếp nữa. Thế là Thầy đứng im. Bản thân tôi và chị Trung Tạng đứng ngớ người, trong đầu suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra vậy.  Người phụ nữ đó cười lớn và nói “ Chú L có biết con không, chú đi đâu vậy?”. Nhận diện qua tiếng nói, thế là thầy thốt lên: “Cái cô Phi Nhún này”. Thế là cả hai cười oà. Thầy quay sang chúng tôi nói: Phi Nhung. Thế là chúng tôi vỡ oà, cười vui trong dịp hội ngộ bất ngờ và thú vị. Qua câu chuyện chúng tôi được biết chị đi Nhật Bản để biểu diễn.

 

   Giờ nghĩ lại, mới thấy đó sao đời vô thường quá. Một người dễ thương và tốt như vậy sao không ở lại đời lâu hơn, lâu hơn một tí nữa thôi để chúng tôi kịp làm cái gì đó để bù đắp cho chị những oan trái thị phi mà một mình chị phải gánh lấy cho đến tận cuối đời.

 

   Nhưng chị đã chọn cách sống như đoá sen trắng tinh khiết, toả hương thơm ngát cho đời, dù mọc lên từ vũng bùn đen tanh hôi kia. Giống như chị đã từng sống. Chị đã dũng mảnh vượt qua sự khắc nghiệt, đau khổ của thế gian để vẫn sống đẹp, hết lòng dâng trọn hương thơm cho đời như Kinh Pháp Cú dạy: “Không có hương hoa nào bay ngược chiều gió, chỉ có hương người đức hạnh ngược gió bay khắp ngàn phương”. Vâng, chị là đoá sen trắng đẹp tận thân tâm để lại hương thơm mãi cho muôn đời sau như ước nguyện của chị trong lời bài hát vẫn đang vang lên:

 

Nguyện mai sau hóa thân hoa sen

Khỏi trầm luân đắng cay đau khổ cùng cực

Khỏi chuốc lấy những muộn phiền

Là những nỗi ưu hoài

Là được hay mất xuôi theo tự nhiên” 

 

   Đặc biệt hơn nữa, một trong những ước nguyện của chị là trở thành một sư cô giỏi, được chị chia sẻ trong chương trình “Hoa mặt trời” của Chùa Hoằng Pháp. 

Thì chắc có lẽ đây là lý do chị vội ra đi. Chị đã sống trọn vẹn cho kiếp này rồi, đã trả nợ trần gian xong rồi và chị sẽ được tiếp nối để trở thành một sư cô như là chị đã từng ước nguyện. 

 

   Cứ ước mong như vậy chị nhé, để xoa dịu bớt nỗi đau xót của tất cả chúng ta. Để các con của chị,   đã phải chịu cảnh hai lần mồ côi, bớt cô quạnh đau đớn mà bước tiếp trong vòng tay che chở yêu thương của nhiều người. 

 

   Chị là tấm gương sáng truyền cho chúng tôi cách sống biết cho đi, biết gạt qua hạnh phúc riêng, phụng sự quên thân mình vì bà con khổ thì mình cũng đau, như một sự đồng cảm sâu sắc của một người phật tử có trái tim trắc ẩn vì nỗi khổ thế gian. 

 

   Xin hãy đồng lòng cầu nguyện cho chị ra đi thanh thản và sớm đạt được ước nguyện cao quý của chị nhé. 

 

   Chết không là hết mà là sự tiếp nối của hành trình dài trong vòng luân hồi sinh tử, tử sinh,… 

 

   Thành kính tiễn biệt chị

 

   Phật tử An Nghiêm

 


Tin Tức Liên Quan