Tăng Đáo Phật Lai

11/03/2022 6:12


Những ngày đầu tháng 3 này, Ban Văn Hóa Phật giáo TP. Hồ Chí Minh đi bàn giao  nhà tình thương và tặng quà cho bà con khó khăn tại Miền Trung, có tỉnh Quảng Ngãi quê  con. Lúc thầy trưởng đoàn nhắc đến Quảng Ngãi con có chút giật mình, định thần lại con nhớ, hồi năm 2020 trận bão số 9 càn quét miền Trung trong đó có tỉnh Quảng Ngãi, nhiều gia đình nhà cửa tan hoang, hoa màu, ruộng vườn mất trắng. Để hỗ trợ bà con khó khăn, Ban Văn hóa đã trao tặng 20 ngôi nhà tình thương và 1.200 phần quà đến người dân khó khăn trên địa bàn Quảng Nam và Quảng Ngãi.

Mới lúc đầu nghe đoàn đến Quảng Ngãi con cũng chỉ có ý định mời về nhà thăm nếu đoàn có thời gian. Lân la hỏi dần con mới biết đoàn phát quà cho bà con khó khăn tại xã Nghĩa Trung nơi mà con chôn rau cắt rốn. Thật ra thì thông tin tặng nhà tình thương con có đọc trên trang Khánh An lúc thầy Giác Thông tham dự Lễ khởi công, nhưng con lại không để ý lắm. Lần này về bàn giao nhà còn tặng quà cho bà con khó khăn lòng con rất hân hoan. Con khởi niệm mời đoàn về nhà dùng cơm, thưa với Thầy viện chủ Khánh An, Thầy bảo: “Cô liên hệ thầy Giác Thông để thầy ấy lên lịch”.

Việc mời cơm đã được thuận theo ý, con lại nghĩ: “Nhà tại quê nhỏ xíu, Phật thờ chỉ là cái trang nhỏ trên gác, không chính diện, không trang nghiêm lắm”. Con có chút xấu hổ, là Phật tử mà không hướng được gia đình biết cách thờ Phật. Quê con tập tục cũng còn cổ hủ, cái tư tưởng trọng nam, khinh nữ trong gia đình vẫn còn, tinh thần “kính Phật, trọng Tăng” cũng chưa được sâu sắc lắm. Con muốn thay đổi cái nhìn về thờ cúng cũng hơi khó. Mất ngủ mấy đêm vì suy nghĩ, con cứ cầu xin ước nguyện của con ngày xưa là thỉnh Phật lập bàn thờ ở quê nhà cho trang nghiêm được như ý. Có lẽ, đầy đủ nhân duyên mọi việc tự khắc đến, mấy hôm sau chị dâu điện thoại hỏi về ý định thỉnh Phật, chị nói: “chị cũng giống em”. Như mở cờ trong lòng, hai chị em bàn kế hoạch xin gia đình, may mắn thay ai ai cũng ủng hộ.

Con lại suy nghĩ tiếp đến việc an vị Phật, thỉnh quý thầy, quý sư cô thế nào đây? quý Ngài có đồng ý không? Con thấy thời gian đoàn ở tại Quảng Ngãi rất ít, Ban tổ chức có hứa khả để cho nhà con được thời kinh hay không?... Phải liều mình thôi! Con thưa với thầy trưởng đoàn, cũng lời nói ấy: “Thỉnh Phật an vị tại nhà là việc tốt, nhưng cô thưa thầy Giác Thông để thầy ấy lên lịch”.

Được cả đôi đường rồi, nhưng chỉ còn năm ngày nữa liệu con có chuẩn bị bàn thờ, tượng Phật kịp hay không? Lại lo lắng, phải thực hiện ý nguyện cho bằng được, con huy động cả nhà bắt tay vào việc. Đâu đó được hoàn tất, ông anh và cả chị dâu đều đặt vé để về quê tiếp đoàn, chị nói nhà mình được phước “ngàn năm có một” hiếm khi quý thầy, quý sư cô có mặt tại nhà mình đông như thế, chị không thể không về... Mong ngóng từng ngày, vậy mà trước 3 ngày đoàn khởi hành, chị lại … vướng Covid, thế là anh và chị hủy chuyến.


Cơ duyên đã đến với nhà con, con xin mời cơm tại nhà, rồi con lại xin thời kinh an vị Phật, quý thầy, quý sư cô đều hoan hỷ. Bà con hàng xóm biết được , không mời cũng tự đến góp chút khả năng nấu nướng để cúng dường đến đoàn, mặc dù nấu đồ ăn chay không quen. Người nhặt rau, người gọt củ, người chiên, người xào rộn ràng vui vẻ. Cái phong cách của người nhà quê là lo lắng nấu món ăn thế này, thế khác thầy, cô dùng có được không? Con học quý thầy, quý cô dạy “thêm chút yêu thương” con nói với mọi người cứ làm thế món nào cũng ngon. Ai cũng cười bảo không dễ. Gần 17 giờ chiều, sau ngày ngồi trên xe, trãi qua hàng trăm cây số để đến với bà con vùng sâu, vùng xa tất bật với việc bàn giao nhà phát quà, quý thầy, quý sư cô đã thấm mệt. Vậy mà Lễ An vị Phật quý thầy, quý cô không ngại, mười mấy vị trên căn gác phòng thờ nhỏ xíu, Chư tôn đức tăng, ni đứng chật kín để trợ duyên cho gia đình chúng con trong buổi Lễ An vị Phật được tròn đầy. Đứng dưới nhìn lên con cảm động vô cùng, bất chợt những giọt nước nước lăn dài vì quá hạnh phúc.



Con mừng mà biểu lộ ra ngoài, cứ lúng túng không biết làm việc gì, rồi tủm tỉm cười hoài. Mừng nhà con phước duyên quá lớn được quý thầy, quý sư cô tụng kinh an vị Phật rất đông, con nghĩ điều này hiến khi nhà khác có được cho dù giàu sang. Con mừng với tâm nguyện bấy lâu nay trong nhà con giờ đã thành hiện thực, con cứ ngỡ đó là mơ. Mừng cả nhà con bây giờ ai ai ít nhiều cũng có tâm hoan hỷ, muốn được gặp quý thầy, quý sư cô, cũng biết chia sẻ chút ít Phật pháp, không như trước kia đòi phá chùa, chửi tăng vì đi “tìm Con không thấy”. Mừng bà con lối xóm khi nhìn thấy quý thầy, quý cô, các bạn đồng tu trong đoàn đều sanh tâm hoan hỷ.

Con biết ơn cả đoàn đã mang đến cho quê nhà chúng con năng lượng yêu thương, tấm lòng ấm áp là những bài pháp vô ngôn mà gia đình và bà con lối xóm lấy đó làm hành trang tu tập dần, sửa đổi tâm tính. Con sẽ giữ mãi khắc ghi ân đức của quý thầy, quý sư cô, quý nhà hảo tâm, các cá nhân đã đóng góp tịnh tài, tịnh vật để người quê nhà của con vượt qua khó khăn, ổn định cuộc sống. Chuyến từ thiện đã khép lại với sự thành công viên mãn, nhưng ân tình đọng lại trong con không bao giờ phai


PT. Diệu Tuyết 



 

Tin Tức Liên Quan