Pháp thoại đêm cuối năm Kỷ Hợi: Tĩnh lặng trước khúc giao mùa”.

24/01/2020 11:25
Tối ngày 24/1/2020 (nhằm 30 tháng chạp năm Kỷ Hợi) là buổi sám hối cuối cùng của năm Kỷ Hợi, tại Phật đường tỉnh thức - Tu viện Khánh An, Thầy Viện chủ đã có thời pháp ngắn đến đại chúng với chủ đề: “Tĩnh lặng trước khúc giao mùa”.

Giao mùa là thời điểm mà cảnh vật và thời tiết thay đổi theo từng giai đoạn của năm tháng. Khi thời tiết thay đổi thì tâm trạng con người cũng đổi thay theo. Những buồn – vui, sướng – khổ, khắc khoải hay mãn nguyện đều quy tụ vào thời khắc này. Trong cuộc hành trình của kiếp sống nhân sinh, thời gian tựa như dòng nước trôi. Thế nên chúng ta cần trân quý từng phút từng giây để mỗi khoảnh khắc trôi qua mãi là những kỉ niệm đẹp trong cuộc đời.



Vạn vật của thế giới luôn nằm trong sự biến đổi không ngừng nghỉ, con người cũng vậy, không ai biết được tương lai sẽ ra sao? Ngày mai cũng không chắc chuyện gì sẽ đến, có những biến cố bất ngờ trong một khoảng thời gian vô cùng ngắn cũng có thể khiến ta mất đi ngày mai vĩnh viễn. Vì vậy ngay trong chính hôm nay, khi ta muốn làm một điều gì đó hãy bắt tay làm, đừng mãi lưỡng lự băn khoăn lo nghĩ về quá nhiều thứ.



Xuân đến rồi xuân cũng qua đi để lại mùa đông lạnh giá. Thế nhưng, là người con Phật, chúng ta hiểu rõ rằng chính ngay trong lòng của mùa xuân là đã có mùa đông đang hiện hữu. Quy luật tuần hoàn của tự nhiên có bốn mùa xuân, hạ, thu, đông, cũng như thế, quy luật sinh tử của con người cũng trải qua 4 giai đoạn: sinh, già, bệnh, chết. Hiểu rõ như thế để thấy cuộc sống được an nhiên, tĩnh lặng mà đón một mùa xuân bất tử như lời dạy của Đức Phật. 



Đối với truyền thống dân tộc Việt Nam, ngày Tết con người thường hay hướng về cội nguồn, gốc rễ, những cái uyên nguyên của thuở ban đầu. Mỗi khi Tết đến xuân về con người thường hay nô nức lễ chùa, viếng Phật với vô vàn lòng biết ơn Đức Như Lai và các vị Tổđã tiếp nối ngọn đèn chánh pháp mãi mãi trường tồn.Đó cũng là hành động cụ thể để nhắc nhớ nguồn gốc của tâm linh.. Con người cũng như cái cây, không thể không có gốc, nếu không có gốc không thể tồn tại được, thì nói chi đến phát triển.



Cuộc sống vốn dĩ là một chuỗi dài những hành trình nối tiếp nhau, chính vì thế hãy biết quý phút giây hiện tại bởi thời gian qua đi thì không thể lấy lại được, và ngày mai cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hãy sống và chiêm nghiệm cuộc sống, học hỏi và làm những gì có ích. Nếu yêu thương thì hãy cố gắng yêu thương, trau dồi cho mình những kiến thức về Đạo, về đời để thân tâm an lạc giữa nơi chốn đầm lầy. Có như vậy thì từng ngày trôi qua đều là những ngày ý nghĩa nhất mà ta không hối tiếc, dù đang ở điểm cuối của hành trình. Mùa xuân đến cũng là cơ hội để ta nhìnthấu rõ gốc rễ của nàng xuân để thấy sự hiện hữu của sự sống, huyết thống. Tìm ngay nơi cái cũ để thấy được cái mới. Thực tập như vậy thì mùa xuân không chỉ hiện hữu trong tự nhiên mà còn trong tâm mỗi chúng ta.

Tin: Ngọc Ánh, Ảnh: T. Lưu 

Một số hình ảnh ghi nhận được:






Tin Tức Liên Quan