Sứ mệnh

19/04/2020 11:33
Thôi thì, sống ở đời hãy cứ làm tròn vai của mình. Nhìn những người tốt để học và nhìn những người xấu cũng để học, chớ nên nhìn bằng thái độ phán xét, khen chê. Chẳng lợi gì.


Vẫn như mọi sớm, Thầy ngồi đó, bên chén trà thơm dưới chân Thất Vô Sự.


Sau khi quét sân, đi vào, con đã nhìn thấy quí thầy, quí chú đang ngồi quây quần bên Thầy. Vốn... ham vui, con đến xin được ngồi cùng, được xin chun trà sớm, được cảm thụ nguồn năng lượng bình an nơi quí thầy tôn kính.



Mỗi lần huynh đệ ngồi chơi với Thầy, ai nấy đều rút tỉa cho mình bài học khác nhau, đầy nuôi dưỡng. Có những khi huynh đệ hỏi Thầy một vấn đề chưa thấu suốt, hay kể nhau nghe hoa trái của việc hành trì. Lúc lại được nghe Thầy tâm sự, khi thì được nghe Thầy đọc thơ thiền... 


Buổi có mặt sáng nay, có lẽ gần đến ngày Phật Đản, chúng con hoan hỉ khi nghe Thầy nhắc lại vài bản kinh nói về cuộc đời đức Thế Tôn, Thầy ca ngợi hết lòng công hạnh của Ngài mà Thầy gọi là “nan tận tán dương”. Thầy Trung Giác cũng từ hòa nhắc về Bồ Tát Thích Quảng Đức đã để lại cho đời trái tim bất diệt. Thầy Nhuận Phổ thì bổ sung thêm cố Trưởng lão Trí Quang cũng để lại  khối ốc minh triết cho hậu thế - minh chứng sống nhiệm mầu tiêu biểu cho trí tuệ - từ bi của các bậc long tượng. 


Mỗi người một câu, mỗi người một ý nhìn nhận lịch sử theo cái biết của mình.


Trầm ngâm một chút, hớp ngụm trà nóng rồi Thầy thốt lên: 


Phật, Bồ tát, thánh nhân bước vào đời với hạnh nguyện lợi tha. Các ngài thị hiện không phải để ngồi nơi cõi cực lạc. Chấp nhận nhảy vào “tam giới hỏa trạch” là các Ngài đã nguyện đi vào biển lửa khổ đau. 


Thầy giải thích thêm, xưa cũng vậy mà nay cũng không khác. Có những vị hành đạo trong thuận cảnh, các ngài đóng vai thuận hạnh nhưng vẫn nếm trải cái “thuận khổ”. Có những vị hành đạo trong nghịch cảnh, các ngài đóng vai nghịch hạnh và chấp nhận sống chung với “nghịch phiền”. 


Cái thuận, cái nghịch suy cho cùng đó là sứ mệnh mà chư vị để lại những bài học thống thiết cho đời. Tất cả những cái dù tốt hay xấu, phải hay trái, đúng hay sai  đều có giá trị của nó. Một vở tuồng có người tốt, kẻ xấu, người quân tử kẻ tiểu nhân, thậm chí có cả chàng hề, gả điên... nhưng hoàn thiện vỡ kịch rồi thì ai cũng có lương cả. Lương ở đây được hiểu là “giá trị” của vai diễn ấy. Anh đóng vai tốt, anh đóng vai xấu, cho đến anh dựng cảnh,  kéo màng... đều để lại bài học cho đời. 


Thôi thì, sống ở đời hãy cứ làm tròn vai của mình. Nhìn những người tốt để học và nhìn những người xấu cũng để học, chớ nên nhìn bằng thái độ phán xét, khen chê. Chẳng lợi gì. 


Đời cũng vậy mà đạo cũng thế. Có đức Phật thì cũng có Đề Bà Đạt Đa, có Tần Bà Sa La thì cũng có A Xà Thế, có Trần Hưng Đạo thì cũng có Trần Ích Tắc vậy.


    - Nghe Thầy nói vậy, con buộc miệng hỏi vui:


    - Dạ thưa Thầy, Đề Bà Đạt Đa bây giờ sao rồi ạ?


     - Ai cũng bật cười, Thầy vui vẻ đáp lại:


    - Đề Bà Đạt Đa vẫn thường hay gọi điện cho đức Phật.


     - Hai vị đã nói những gì ạ?


    - Đề Bà Đạt Đa than với đức Phật rằng, Ngài được mệnh danh là đấng giải thoát, giác ngộ được thế gian tôn quí,  ngồi đỉnh đạt trên ngôi cao. Con thì bị thế gian ruồng bỏ. Chuyện đã qua rồi mà người đời cứ nhắc mãi, hễ ai có tật xấu, ác độc, tàn nhẫn thì họ lôi con ra để dẫn chứng. Sống sao mà đau khổ thế này.



Đức Phật từ tốn trả lời:


     - Ông có cái khổ của ông và tôi cũng có cái phiền của tôi. Cuộc đời tôi sống mỗi ngày đi khất thực, trưa ngồi dưới gốc cây, tối thì nằm chõng tre, nhưng giờ thì mọi người bắt tôi phải ở “bảo điện”, ngồi trên cao chót vót với nghi ngút khói  hương, hoa quả; nhét vào tay tôi những điều mình chưa hề làm, đưa vào  miệng tôi những lời chưa bao giờ nói. Những gì tôi nói ngày xưa là để khuyến tu. Thế nhưng người đời không làm như vậy mà luôn nhân danh tôi, “trích” hết bộ này đến phẩm kia chỉ để phán xét kẻ khác. 

 

   Thôi thì sống trên đời mỗi người một sứ mệnh; vai tôi, tôi làm cho tròn, vai ông, ông làm cho mãn. Dù thế nào thì bản thân ông cũng đã cống hiến cho đời một bài học sáng chói. Hãy hoàn thành tốt nhất vai  của mình nhé Đề Bà Đạt Đa.


Huynh đệ ai cũng gật gù nở một nụ cười đắc ý. 


Một buổi sáng chan hòa tuệ giác...



Trung Tuệ

 


Tin Tức Liên Quan