Thứ Sáu , 14/3/2025

Tiễn Cô!

5/02/2025 11:24
Khuya ngày 19.01.2025, con nhận được tin nhắn từ Thầy “Tin buồn, chị Diệu Hạnh Cộng hoà Pháp…” kèm theo đó là bức hình cô nằm bất động trên giường phủ tấm drap trắng. Con giật mình, nhìn kỹ tấm hình một lần nữa, lòng không khỏi bàng hoàng; nghĩ: “Không lẽ cô đã mãi mãi ra đi rồi sao!?”. Con chỉ biết ngồi im lặng gửi niệm lành đến cô.

   Bao năm gắn bó cùng cô -  mỗi lần thầy sang hành đạo châu Âu - cùng lên lịch trình, chọn chuyến bay phù hợp để thầy qua Pháp. Từ đó cô cháu quen biết rồi khắng khít nhau, thường xuyên liên lạc về công việc Phật sự cũng như hỏi thăm sức khoẻ. Có lần, con gọi điện mời cô sang Cộng hòa Séc thăm,  cô nhận lời ngay. Thế là cô, anh Quảng Năng, chị Quảng Đắc và một vài vị nữa bay sang. Tất cả đều ở nhà con. Đây cũng là lần đầu tiên con gặp cô, trước đó chỉ trò chuyện qua điện thoại. Thời gian chỉ có hai ngày nhưng thật nghĩa tình; những sáng đi dạo thủ đô Praha, những chiều quây quần bên bàn ăn, trò chuyện vui vẻ. Đúng là tình người con Phật.

   Mấy năm gần đây sức khoẻ cô yếu dần, cô nói “Cô chỉ mong có sức khoẻ để cô phụ giúp Thầy, ngày nào còn sống là cô hết lòng phụng sự”.


Món quà tiễn cô

   Hôm cuối tháng 10/2024, Thầy và Đoàn Giáo hội sang tham dự Hội nghị Hoà bình tại Pháp. Kết thúc hội nghị, sau khi tiễn đoàn giáo hội trở về quê nhà, Thầy đi thẳng đến nhà cô để thuyết giảng vào chiều hôm đó, con và một số Phật tử cũng có duyên được tháp tùng Thầy.

   Đến nơi, thấy Phật tử tập trung vài chục người, trong khi cô thì còn đang được điều trị bệnh tại bệnh viện, mãi đến chiều muộn cô mới về. Cô nói bác sĩ không cho phép nhưng cô vẫn nài nỉ xin về nhà mấy tiếng để được vấn an Thầy, gặp Phật tử. Lần gặp cô ngày đó, nay nữa là 96 ngày. Con không nghĩ đó là lần cuối cùng gặp cô.

   Con được nghe quý Thầy giảng nhiều về vô thường, song vẫn chưa thẩm thấu vào từng tế bào để cảm nghiệm. Có lẽ đây là sự thực nghiệm sâu sắc cho con về lẽ vô thường, giúp con hiểu rõ hơn, nhắc nhở con mỗi khi tiếp xúc với ai, gặp ai xem như thể đây là lần gặp cuối, để sống trọn vẹn hơn, ý thức hơn, nhỡ khi người kia…!

   Mười năm hội ngộ chỉ còn trong ký ức, những lúc gặp nhau còn đọng lại đạo tình. Giờ thì cô đã đi xa.

   Kính nguyện cô thong dong cõi lành!

Praha, 02/2025

An Huệ


Tin Tức Liên Quan