Thư gửi các bạn chưa dự Khoá tu "Có Mặt Cho Nhau"

4/04/2016 8:55

Các bạn thân mến!

       Mình đã tham dự khóa tu Có Mặt Cho Nhau và đã cảm nhận được sự an lạc hoàn toàn trong suốt 24 giờ, không hề có những lo toan, suy nghĩ hay cảm xúc tiêu cực. Mình được quí thầy chăm sóc, dạy dỗ đến từng bước đi, từng cách sống chậm rãi, thong thả, kể cả thở và ăn, việc nào cũng đều có thời gian để ta cm nhận và chú tâm đến.

       Theo kí ức của mình trong Khóa tu đầu tiên, mọi người ngồi xếp thành nhiều vòng tròn dưới ánh nến xung quanh. Đó là đêm thiền trà. Thầy  Viện chủ giảng về ý nghĩa "Có mặt cho nhau". Lời giảng mộc mạc, giản dị và gần gũi nhưng đầy yêu thương như người Thầy, người Cha đang tâm sự với  những đứa con của mình.

DSC 2486

       Sau thời giảng của Thầy, tôi tự hỏi, cái giây phút mà bạn và tôi đang hiện diện bên cạnh gia đình mình, những người thân của mình, chúng ta có hoàn toàn dồn hết tâm trí để “nhìn thấy”  nhau, lắng nghe nhau bằng cả tấm lòng và cảm nhn những cử chỉ, lời nói, tâm tư, hay thậm chí là sự im lặng của nhau chưa? Bấy lâu nay chúng ta đã tỏ ngộ thế nào là 100% có mặt “thật sự” cho nhau chưa?

       Kể cả ngồi im lặng bên cạnh người thân cũng là một sự có mặt cho nhau thiết thực. Người đang trên giường bệnh hay người đang gặp khó khăn, bất trắc, sự có mặt của ta không thể giúp họ khỏe ngay hay gánh giúp hoạn nạn, nhưng chỉ cần ngồi bên cạnh an ủi, động viên, san sẻ hay nắm lấy tay để truyền cho nhau sức mạnh là họ đã cảm thấy hạnh phúc, an vui lắm rồi.

       Khóa tu này gồm rất nhiều bạn trẻ tham dự nên không khí vô cùng vui tươi và sinh động. Cũng trong giờ Thiền trà, các thiền sinh được hướng dn những bài thiền ca ngắn gọn, súc tích, dễ nh, như một “bài kệ” nhắc ta luôn tỉnh thức trong mọi hành động, kể cả nhng vic nhnht nhất trong đời sống hàng ngày mà ta vẫn thường hay quên. Đừng để  tâm trí trôi về tương lai với những dự án sắp tới, những điều làm mình vui - buồn, thích - ghét sẽ mất đi  chánh niệm trong giây phút hiện tại, mất đi những khoảnh khắc thật quí giá, những ý nghĩa cuộc đời đi qua từng hơi thở mà ta không hề hay biết.

       Nhờ có mặt cho nhau nên ta hiểu được người, nhờ có hiểu nên có thương. Yêu thương những người người bên phải, người bên trái, người trước mặt và cả người xung quanh, tất cả đều được đối xử bằng cả trái tim đầy hiểu biết và thương yêu.

       Trong bài pháp thoại vào buổi sáng lại được quí Thầy  nhn nhủ rằng, hãy thường xuyên gột sạch tâm khỏi những bụi trần bấy lâu bị che mờ bởi tham sân si, mất đi bản tính thanh tịnh vốn có. Như một chai soda bị lắc mạnh, ta chỉ thấy toàn bọt. Nhưng cũng hành động ấy với chai nước lọc thì chỉ vài giây sau khi lắc, nước sẽ trở lại trạng thái trong suốt như ban đầu.

       Như ly nước ngọt giúp ta giải khát, sảng khoái tâm hồn. Cũng vậy, tâm ta hoà nhã, mát diệu sẽ giúp người khác thanh thản, am vui. Như chiếc giày lâu ngày chứa đầy bụi đường, cũng cần dừng lại đôi chút để trút sạch những lợn cợn ưu phiền. Tâm mình cũng thế, dành thêm thời giờ để sống rảnh rang, không suy tư, lo nghĩ để tâm được lắng đọng và trong sáng.

       Ở đây thức dậy khá sớm. Sau khi thiền hành, ta có thể ngồi bên bờ hồ, dưới tán cây, bên tảng đá hít thở không khí trong lành và mùi cỏ cây trong ánh nến dẫn đường (thiền hành) khi tri chưa sáng. Bạn vẫn có thể ngồi ngắm trời, mây khi bình minh chưa thức dậy, khi trăng chưa tàn và vô số vì sao chưa tắt – điều hiếm khi tìm thấy được giữa phố thị đèn nháy như mưa sa bây giờ.

       Nhìn các bạn tình nguyện viên, cho tôi cảm nhận rằng, Ban Chăm Sóc khoá tu đã lên kế hoạch cũng như xây dựng chương trình rất chỉnh chu, chăm chút từng chi tiết kể cả thức ăn và vệ sinh an toàn thực phẩm, đảm bảo sức khỏe cho những người tham dự. Ngoài ra, nhà vệ sinh nhà tắm cũng rất sạch sẽ chu đáo, có cả nước nóng v.v…

       Lúc chưa dự tu, mình nghĩ đi tu là cái gì đó khắc khổ lắm, ép xác lắm. Vào dự tu rồi mới thấy mọi điều không ghê gớm lắm, không phải "gồng mình chịu trận" như mình đã từng suy nghĩ khi đứng bên ngoài. Quí Thầy hay dạy "Thân khỏe thì tâm mới an". Àh, thì ra là vậy. Những khúc hát cải lương của những người chưa hiểu đạo đâu đó cất lên: "Áo nâu sòng khổ lụy, tương dưa kham nhẫn sống qua ngày" đã làm méo mó đường tu thánh thiện, thanh cao mà Phật, Tổ đã đi và ta tiếp tục đi. Nhưng nếu bảo đến dự tu để hưởng thụ những tiện nghi xa xỉ lại là một sai lầm lớn. Tránh xa 2 cực đoan ép xác khổ hạnh và hưởng thụ dục lạc, ngay nơi đường đi giữa, không dính mắc bên này, không vướng bận bên kia, nơi đó ta thấy Đạo.

       Điều ta phải làm là, hãy tu sao cho xứng đáng, hãy tìm cho mình những giây phút bình an và học tập theo ánh sáng Phật Pháp, mang lại niềm vui cho mình và người xung quanh, hãy sống sao cho có ý nghĩa, làm những điều có ích để trả ơn Tam Bảo.

       Đọc những dòng chữ này, với các bạn đã dự tu, có thể chúng ta đã tiếp xúc, đã trò chuyện trong khoá tu cũng có thể là chưa nhưng tôi tin là các bạn đồng ý những điều này.     Với những bạn chưa dự tu, có thể các bạn không tin  hay không đồng ý với tôi những điều nói trên, tôi chỉ muốn chia sẻ những điều quá lợi lạc mà tôi đã trải nghiệm đến với các bạn. Và, nếu như có duyên chúng ta sẽ gặp nhau trong khoá tu "Có mặt cho nhau" lần III.

       Thân chào các bạn

       P/S: Khi đi, các bạn nhớ mang theo quần áo lịch sự, kín đáo và rộng rãi thoải mái ( đồ lam là tốt nhất), vật dụng vsinh cá nhân như bàn chi hay xà bông yêu thích gì đó, bút sổ để viết (nếu thích) mình nhớ không lầm là Tu viện  cũng tặng cho mỗi bạn một quyển để ghi chép.

Vậy thôi, hình như đã ghi hết rồi.

Thân mến và hẹn gặp lại bạn trong Khóa tu.

Võ Quỳnh Anh.

Tin Tức Liên Quan