Lá thư thứ mười: Con muốn đáp đền thì cha hiền đã khuất bóng

30/07/2017 3:42
Giờ đây con muốn đền đáp công ba nhưng khó quá đúng không Ba? Ba đã đi về một cõi xa, rất xa. Con còn nợ ba rất nhiều thứ về công sinh thành, nuôi dưỡng, nợ ba những lời xin lỗi chân thành. Giá như con được biết đến khóa tu này sớm, giá như con trưởng thành hơn thì mọi chuyện khác hơn rồi

 

Dear Ba- Người con thương nhất!

Đây là lần đầu tiên con viết thư cho Ba. Con mong Đức Bổn Sư Thích Ca sẽ truyền những lời con nói đến tai Ba.

Con của Ba nay đã lớn rồi đó! Con đã tự đi một mình đến khóa tu "Hoa Phượng Đỏ" tại Tu Viện Khánh An. Ở đây con được Thầy Viện chủ và Quý Thầy, Cô xem chúng con như một gia đình, hết lòng chăm sóc chúng con từ miếng ăn, giấc ngủ và dạy dỗ cho chúng con cách làm người tốt nữa. Trong ba ngày tu, con ở trong Gia đình "Hoa Tigon" với câu slogan: "Tu hết sức, chơi hết mình, bất thình lình, giành giải nhất" do chú Trung Hỷ đặt đó ba. Gia đình con có 15 thành viên, mỗi người một tính cách, độ tuổi khác nhau nhưng có thể cùng nhau ăn, cùng nhau chơi, cùng nhau tập nhảy và cùng nhau viết thư.

Ở khóa tu này, con học được nhiều thứ lắm Ba à! Mọi thứ đều mơi mẻ với tụi con. Quí Thầy, Cô dạy chúng con cách đi, đứng, nằm, ngồi, ăn uống... như thế nào cho tốt và có niềm vui. Chúng con còn được học vẽ nữa đó Ba, ai cũng có một bức tranh đem về làm kỷ niệm. Ba biết đó! Môn vẽ là môn con ghét nhất, mỗi khi có môn vẽ là con khóc lóc nhờ ba vẽ dùm. Nhưng từ đây con sẽ yêu môn vẽ này hơn vì Thầy đã dạy: "Ta nên nhìn đời bằng mắt yêu thương". Hôm nay con được nghe Thầy Viện chủ cho pháp thoại. Thầy có nhắc đến công ơn của Cha vô cùng to lớn. Con chợt nghĩ  nghĩ đến ba - người đã hy sinh cho con vô điều kiện.

Con còn nhớ rất rõ, ròng rã 18 năm trời, cho dù đi làm về mệt, cho dù mưa hay nắng thì ba vẫn chở con đi học hằng ngày, không thiếu bữa nào. Vậy mà đứa con vô tâm đã bỏ trốn đi chơi, con nào đâu hay, để có được tiền đóng cho con đi học ba phải cực khổ chừng nào! Đôi lúc còn giận hờn ba, bỏ ăn, bỏ học đi chơi không thèm nói chuyện với ba, có lúc còn cãi nhau với ba nữa. Con bất hiếu quá đúng không Ba? Bất hiếu hơn khi sáng hôm ấy, cái ngày con không thể quên được. Ba dậy sớm hơn hằng ngày, vừa ho vừa mặc áo lạnh nói: "Để ba chở con đi học". Vậy mà con bỏ đi không thèm nhìn ngó, không nói với ba một lời nào. Con đâu biết đó là cái ngày cuối cùng con được gặp ba, cũng là lần cuối cùng được ba chở đi học đâu.!

Ba ơi! Giờ đây con có thể tự lo cuộc sống của con của mẹ, nhưng không lo được cuộc sống cho ba. Giờ đây con muốn đền đáp công ba nhưng khó quá đúng không Ba? Ba đã đi về một cõi xa, rất xa. Con còn nợ ba rất nhiều thứ về công sinh thành, nuôi dưỡng, nợ ba những lời xin lỗi chân thành. Giá như con được biết đến khóa tu này sớm, giá như con trưởng thành hơn thì mọi chuyện khác hơn rồi.

Hỡi ơi! Cây muốn lặng mà gió không chịu ngừng

Khi con muốn đáp đền thì cha hiền đi mất dạng . . .

Cuối xin gởi lời cảm ơn đến quý Thầy, Cô cùng gia đình Hoa Tigon đã cho con ba ngày thật ý nghĩa. Mùa hè năm sau, năm sau nữa con tin chắc gia đình chúng ta vẫn có mặt đầy đủ các thành viên tại Tu Viện Khánh An.

Nguyễn Thị Kim Ngân

(Gia Đình Hoa Tigon)

Tin Tức Liên Quan