Trong cuộc đời này, có đôi lúc chúng ta phải nhận trái đắng mà người khác trao tặng. Nhiều khi đó là người mà ta từng quan tâm giúp đỡ, đã rất thật tâm, đã rất nhiệt tình với họ. Vậy nên, khi bị trở đũa, chúng ta cảm thấy hụt hẫng, hoang mang, “thật lòng là ngu lắm sao”. Chúng ta mất đi niềm tin giữa người với người. Chúng ta sợ rằng, mình thật lòng cho nhiều vào, giúp đỡ người cho nhiều vào để rồi người quay lưng. Chúng ta có thể đồng cảm với nhiều người ở trong trường hợp này nhưng sẽ không đồng tình với cách suy nghĩ của người ấy như vậy. Thử hỏi, đời người có được bao lâu. Nói sáu chục bảy mươi năm chứ có mấy ai đều đi đến đó. Để rồi, cuối cùng mình chợt nhận ra mình đã không sống hết mình với cuộc đời, bao điều phải tiếc nuối…
Xem tiếp