Mờ sáng ngày 01/05, khi bình minh vẫn chưa ló dạng, màng sương mỏng nhẹ bao phủ cả vùng đồi nhấp nhô, không gian tịch mịch còn đang say ngủ giữa rừng núi yên bình, ba hồi chuông ngân lên. Những ngọn đèn được thắp sáng và mọi người bắt đầu thức dậy với một ngày mới thứ hai. Tại tiền sảnh Tây Thiên, những ngọn đèn hoa đăng đã được đốt lên với nhiều màu sắc khác nhau lung linh tỏa sáng, tạo nên một không gian huyền diệu khó tả. Sau khi Thầy Viện chủ nói về ý nghĩa lễ thắp nến cầu nguyện, Thầy và Thầy Trí Thường cùng cả hội chúng đồng dâng hương, dâng đăng, lễ Phật, Tổ và thực tập thiền hành. Hội chúng được xếp thành hai hàng, thiền hành xung quanh chùa Tây Thiên. Mỗi người một ngọn nến lấp lánh trên tay, đi từng bước thảnh thơi trong yên lặng, tất cả đã tạo nên một khung cảnh thiêng liêng. Sau giờ thiền hành, hội chúng trở lại vị trí ban đầu. Thầy Quảng Thức hô canh thiền tọa. Sau 30 phút tỉnh tâm, Thầy Pháp Quyết đọc lời nguyện, hướng dẫn mọi người thực tập Sám Pháp Địa Xúc.
Khoảng 6h30, toàn thể hội trại dùng sáng tự do. Có những gia đình ngồi ăn trong lều trại, có những gia đình ngồi ăn dưới tán cây nghe chim hót, có những gia đình đi sâu xuống hồ Quán Âm ngồi ăn nhìn từng cá nhảy. Một không gian rất ư là cắm trại.
9 giờ sáng, mọi người ổn định, trang nghiêm nơi điện Phật, Thầy Viện chủ xuất hiện trước đại chúng. Bài pháp thầy giảng cũng chính là chủ đề Hội trại: Đã Có Đường Đi Rồi.
Thầy nói: "Con đường mở mang kiến thức là con đường đi từ nhà đến trường, con đường đưa đến thành đạt là con đường từ nhà đến cơ quan, xí nghiệp, công ty. Nhưng sẽ không có kiến thức, không có thành đạt nếu thiếu sự nỗ lực trong học tập, thiếu sự chân thành và đặt tình yêu thương trong mỗi việc làm của mình. Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta gặp nhiều khó khăn, trắc trở nhưng, với tinh thần lạc quan thì chính những khó khăn đó là những bài học thực nghiệm giúp ta có ý chí vươn lên. Những người có tinh thần lạc quan, tích cực sẽ thấy con đường chập chùng, khó khăn sẽ trở nên đẹp đẽ, lãng mạn. Những người sống bi quan, tiêu cực sẽ ngồi than thân, trách phận, ôm lấy phiền muộn, khổ đau. Không có con đường đi khó mà chỉ có bước chân ta có vững hay không. Khi một cánh cửa đóng lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra cho chúng ta, đừng quá lo lắng. Trong tất cả mọi chiến thắng, chiến thắng vinh quang nhất là chiến thắng chính mình, đừng bỏ cuộc trước những thất bại khó khăn, hãy đi đi rồi sẽ tới.
Mỗi người đều có một năng lực, trí tuệ, sở trường riêng. Chúng ta hãy là một bản chính duy nhất, đừng là bản sao của ai khác. Hãy là chính mình. Ai trong chúng ta cũng có một chút tâm trạng "Thúy Kiều". Đừng quá ôm ấp buồn đau để rồi “Giật mình mình lại thương mình xót xa”. Cơn đau chỗ nào hãy trị ngay chỗ đó. Đạp gai chỗ nào thì hãy ngay đó mà rút gai ra. Hãy nhìn sâu vào bản chất của khổ đau để giải quyết khổ đau. Hạnh phúc nằm ngay nơi đó. Hãy cảm thụ niềm vui sâu lắng từ trong tâm thức mình, đừng tìm cầu bên ngoài. Cái vui nội tâm mới là cái vui chân thật và bền chắc nhất.
Hạt giống hiểu biết, thương yêu, bao dung, độ lượng nằm ngay nơi mỗi người. Hãy chia sẻ, phát huy, nuôi dưỡng để mình có được hạnh phúc và đem hạnh phúc đến cho người xung quanh. Hãy làm tất cả những việc thiện lành, đem lại lợi ích cho mọi người.”
Cuối cùng Thầy khuyên mọi người hãy quay về nương tựa Tam bảo, đó là ba viên ngọc quý giúp chúng ta vượt thoát khổ đau đạt tới chân hạnh phúc.
Giờ pháp đàm được diễn ra sau giờ nghỉ trưa. Nhiều câu hỏi thú vị xung quanh vấn đề cuộc sống, tu tập được đặt ra cho quý Thầy, quý Sư cô Ban Giáo thọ.
Đến 18h, tất cả Hội viên trong 8 gia đình tập trung trước sân điện Tây Thiên nghe Thầy viện chủ giảng về "Sáu nẻo luân hồi". Sau đó, toàn thể Hội trại xếp thành bốn hàng thiền hành lên đỉnh đồi Phương Nam để thực hiện nghi thức cúng Mông Sơn Thí Thực - một nghi thức mà Thầy Viện chủ gọi là "làm từ thiện cho người đã khuất"
Vào lúc 20h, Hội trại đã tổ chức đêm văn nghệ “Cây Nhà Lá Chùa” do chính các hội viên biểu diễn. Nhiều tiết mục văn nghệ sôi động, hấp dẫn như: múa quạt, thổi sáo, đơn ca, tốp ca, diễn kịch . . . được diễn ra. Tuy thời gian chuẩn gấp gáp, mỗi tiết mục do chính các bạn dàn dựng, tiết mục nào cũng hay và đầy ý nghĩa. Đều đó cho thấy tài năng và năng khiếu của các bạn trẻ thật phong phu, dồi dào.
Trung Nhã, Trung Pháp