Đã là người Việt Nam, mang trong
mình dòng máu con rồng cháu tiên, dù đi bất cứ nơi đâu, làm bất cứ việc gì thì
Tết cũng là khoảng thời gian để chúng ta trở về quê hương - nơi chôn nhau cắt rốn
- sum vầy, tụ hội sau một năm xa cách, cùng nhau kể lại những chuyện đã qua
trong năm cũ và thầm mong những điều tốt đẹp sẽ đến trong năm tới.
Có lẽ trong con, ấn tượng nhất vẫn
chính là những ngày 30 Tết của một thời xa lắc xa lơ mà giờ chỉ còn trong hoài
niệm. Đây là ngày cuối cùng trong năm cũ, chuẩn bị chào đón một thời khắc chuyển
giao thiêng liêng, ngày này, ngoài chợ, trên con đường quê vẫn rộn ràng tấp nập
người mua, kẻ bán, nhưng đến quá trưa thì cái không khí ấy tạm nguôi ngoai nhường
cho cái sự bình yên, tĩnh lặng đầu tiên của mùa xuân. Trong khung cảnh Tết ấy
có điểm xuyến chút thong dong của những người bận rộn, chút bâng khuâng của người
thờ ơ hay chút ngậm ngùi cô độc của những người con xa xứ quê nhà.
Xã hội càng phát triển, cuộc sống càng cuốn vào những vòng xoáy của danh lợi, tiền bạc, thì càng thấy chiều 30 Tết thật sự đáng trân trọng. Đấy là lúc cảm nhận rõ ràng mỗi giây trôi qua rất chậm của mỗi năm trôi rất nhanh. Đấy là lúc cảm nhận sâu sắc và rõ nét nhất về những cuộc hạnh ngộ nhân duyên ngắn ngủi đã đến với cuộc đời mỗi người. Đấy là lúc cảm nhận cụ thể sự tác động của thời gian đã định dạng những dữ liệu thương ghét, giận hờn trong bộ nhớ riêng mình, mà không một công nghệ hiện đại nào có thể trợ giúp. Đấy là lúc đối diện bản thân để dần dần hiểu thêm, cuộc đời vẫn giống như dòng sông quanh co, khúc khuỷu mà tự mỗi người phải tìm ra cách chuyển động bền bỉ cho riêng mình.
Chiều 30 Tết cũng là những cuộc trở
về, cuộc trở về đoàn viên của những bôn ba, cuộc trở về an ủi của những lận đận
hay cuộc trở về gom góp của những dành dụm. Dù gì đi nữa thì đây cũng là dấu chấm
cho những buồn vui tủi hờn của năm cũ, một cột mốc khởi sự cho năm mới bình
yên, của niềm tin và hy vọng. Khoảnh khắc ấy ta rũ bỏ hết những lo toan, phiền
muộn đeo bám suốt những tháng ngày. Đây là thời khắc mà ta lắng nghe từng bước
chân mùa xuân rõ ràng nhất, như chính nhịp đập con tim giữa bốn bề tĩnh lặng mà
trong cái mùa duy nhất từ bốn mùa của đất trời mang lại sinh khí cho tâm hồn.
Chiều 30 Tết, ngoài việc dọn dẹp
trang hoàng nhà cửa, con cũng cố gắng dọn dẹp những vướng bận trong tâm để chuẩn
bị chạm vào khoảnh khắc giao thừa thiêng liêng, trầm lắng, cầu mong một năm mới
với tâm hồn thảnh thơi, với cuộc sống thanh nhàn dật lạc.
Ngọc Ánh
Tin Tức Liên Quan
- Tu viện Khánh An trao tặng bánh tét yêu thương ( 8/02/2024 8:21)
- Chén trà cuối năm bên Thầy ( 3/02/2024 11:04)
- Thầy chúng con đón tết như thế! ( 2/02/2024 4:05)
- Bài cảm nhận tu học và tri ân khép lại khóa tu Sống Tỉnh Thức năm Quý Mão (23/01/2024 8:31)
- Tăng, Ni sinh khóa 12 Trường Trung cấp Phật học TPHCM khánh tuế Thầy Viện chủ Tu viện Khánh An (16/01/2024 9:35)
- Hạnh phúc thay hai chữ đạo tình (10/01/2024 10:14)
- Ân nghĩa xin nguyện đền! ( 6/01/2024 2:23)
- GĐPT Phước Thạnh tổ chức trại Ký Ức Lam – kỷ niệm chu niên lần thứ 25 tại Tu viện Khánh An ( 2/01/2024 10:43)
- Bước chân của Thầy - Nụ cười của con (20/12/2023 8:31)
- Hoạ tâm (20/12/2023 8:28)